Kỉ niệm còn mãi

Thương lắm !

 

Cô sẽ nhớ mãi không quên

Khi em đến sân trường yên giờ học

Cô học trò như muốn khóc!

Nói rụt rè: "đường trơn, dốc cô ơi"

                                               

   Ôi! Những bước chân lặn lội,

Những bước chân em vượt suối, vượt  đồi.

        Vượt nắng gió, đạp mưa rơi…

             Để đến trường, đến lớp với thầy cô             

  Đường rừng có đá mấp mô,

Trời mưa trơn trượt, trời khô nặng nề.

Em đưa tà áo vân vê,

Cứ mưa là lũ suối về đó cô.

Em cười và nói ngô nghê!

Mưa xong nước xiết đường về còn đâu.


Cô thấy lòng mình khó tả.

Thương lắm học trò vất vả đường xa!

Ước gì có cánh ta bay!

Để giúp các em những ngày nắng, gió

Nâng lên những ước mơ nhỏ,

Sau này thắp sáng sắc đỏ quê hương!


                                                               Kỉ niệm còn mãi: Phạm Huệ